Truyện Kiều bản Nôm Minh Thị 1972 - Nguyễn Quảng Tuân phiên âm - khảo đính.

Nhà xuất bản Khoa học xã hội, Năm xuất bản: 2010

Một dòng cỏ mọc xanh rì,
Nước ngâm trong vắt, thấy gì nữa đâu!
Gió chiều như gợi cơn sầu,
Vi lau hiu hắt như màu khảy trêu.
265    Nghề riêng nhớ ít tưởng nhiều,
Xăm xăm đè nẻo Lam Kiều lần sang.
Thẳm nghiêm kín cổng cao tường,
Cạn dòng lá thắm dứt đường chim xanh.
Lơ thơ tơ liễu buông mành,
270    Con oanh học nói trên cành mỉa mai.
Mấy lần cửa đóng then cài,
Dãy thềm hoa rụng biết người ở đâu?
Tần ngần đứng suốt giờ lâu,
Diễu quanh chợt thấy mé sau có nhà.
275    Là nhà Ngô Việt thương gia,
Buồng không để đó người xa chưa về.
Lấy điều du học hỏi thuê,
Túi đàn cặp sách đề huề liền sang.
Có cây có đá sẵn sàng,
280    Có hiên Lãm Thuý thấp vàng chưa phai.